Anh là một kỹ sư xây dựng với mức lương ổn định, nhưng thật bất công đáng lẽ ra anh phải có một tổ ấm, thế nhưng Hùng lại không có hạnh phúc trọn vẹn chỉ vì anh "yếu".
Trước đây, khi còn ở cái tuổi thanh niên trai tráng, vì đào hoa nên anh rất dễ khiến người khác giới phải lòng. Thế nhưng, xuất thân từ gia đình có học thức nên việc yêu đương anh không tùy tiện, dù cho rất nhiều cô gái tự nguyện “nâng khăn sửa túi” cho anh.
Suốt quãng đường 4 năm đại học, anh chỉ chung thủy với Lan – cô bạn đã học chung với anh hồi cấp 3 và có tình cảm từ lúc chia tay thời học sinh. Ngỡ như đó là một tình yêu đẹp và có cái kết tuyệt vời nhưng khi ra trường Lan lại phản bội anh để yêu một người đàn ông có sự nghiệp ổn định.
Rồi anh bắt đầu cho phép bản thân sống buông thả, anh cũng thú nhận rằng đã “lên giường” với không ít cô gái ngỏ lời yêu anh.
Mãi đến khi cảm thấy đã chán, sự nghiệp đã “chín” thì anh mới nghiêm túc hơn trong chuyện yêu đương để tìm bến đỗ cho mình.
“Tưởng đã có được hạnh phúc nhưng … sóng gió lại đến với tôi”
Dù đã có công việc ổn định với mức lương khá nhưng đàn ông sắp bước qua cái tuổi tứ tuần, việc tìm được một cô gái làm người yêu đã khó huống gì tiêu chuẩn anh đặt ra phải là một người phụ nữ đảm đang, hết lòng vì chồng con.
Sau nhiều lần gặp gỡ qua lời giới thiệu, mai mối của bạn bè và người thân thì cuối cùng may mắn cũng đến khi Na đồng ý hẹn hò với anh.
Anh và cô khá hợp nhau, từ chuyện ăn uống, xem phim, tư tưởng nuôi dạy con cái,… nên cuộc sống với anh cũng trở nên nhiều màu sắc hơn khi cô bước vào thế giới của anh. Na có ngoại hình khá xinh xắn, biết một chút nấu ăn lại trẻ hơn anh 13 tuổi nữa nên cho dù không đạt “chuẩn” mà anh đề ra nên sau hơn 2 năm yêu nhau thì anh cũng đón Na về chung một nhà.
Rồi 3 năm sau vợ chồng anh chào đón một bé trai kháu khỉnh. Anh tự cảm thấy mình thật may mắn vì cuối cùng cũng đã có một mái ấm nhỏ.
Thế nhưng niềm vui không trọn vẹn khi thời điểm mà con trai anh vào lớp một thì anh lại bị mất việc vì công ty phá sản. Anh mệt mỏi, thực sự áp lực khi phải một mình gồng gánh chi phí sinh hoạt của gia đình, tiền học của con và bao nhiêu là khoản chi tiêu khác.
“Phong độ” ngày càng giảm sút từ sau biến cố đó
Cứ thế, áp lực này rồi áp lực khác, khuôn mặt anh lộ rõ nỗi muộn phiền, cơ thể cũng bắt đầu xuống kí...
Một thời gian sau, anh tìm được công việc mới, nhưng không còn nhàn hạ như trước, môi trường làm việc cũng thay đổi bắt buộc anh phải nhanh chóng thích nghi. Thay vì làm việc ở văn phòng thì nay anh phải làm việc ở công trường, bụi bặm, nắng gió và thường xuyên phải nhậu nhẹt với “lính” hơn. Có lẽ cũng chính vì điều này mà phong độ anh giảm sút nhanh chóng, không còn vẻ đĩnh đạc và lịch lãm như trước đây.
Anh chẳng mấy khi than phiền rằng công việc mệt mỏi, thế này thế nọ nhưng giờ cảm giác thiếu năng lượng, cơ thể uể oải dường như theo anh hàng ngày khiến tính tình anh thay đổi theo. Trước đây anh chẳng bao giờ lớn tiếng với vợ con thì nay thỉnh thoảng lại cáu gắt, bực dọc vô cớ. Rồi cảm vặt, ho, đau nhức đầu, huyết áp bất thường, nhức mỏi xương khớp,… cũng “hỏi thăm” anh thường xuyên hơn. Có nhiều lúc mệt mỏi quá, cảm thấy như cơ thể không còn sức lực để ra công trường anh lại báo vắng ở nhà.
Nhận xét
Đăng nhận xét